CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  12 chòm sao và thiên sứ định mệnh​


Phan_6

[Chap 15]

Đã 2 tuần trôi qua…..

Thiên Bình không hề tới lớp, hôm nay các chòm sao họp nhau tại khuôn viên trường……

-Tớ nhớ Thiên Bình quá!!!-Cừu nói

-Hừ, con nhỏ đó sợ bị xa lánh nên nghỉ học trước chứ gì!!?!!-Song Tử tiếp tục chăm chú vào quyển sách

-Làm như thân nhau lắm vậy!! Yết lạ quá!!-Nhân Mã lên tiếng

-Có lẽ 2 người đó hiểu nhau lắm!!!-Ngư nhi thở dài…

-Thôi, đừng bàn về Thiên Bình nữa, cái chúng ta cần bây giờ là cứu Cự Giải- Xử nữ buồn bã nói trong khi chính cô vẫn chưa quên được những tháng ngày bên cạnh Bình nhi….

-Phải-Ma Kết đồng tình

-Chúng ta chưa có manh mối gì cả, làm sao tìm?- Yết ca bảo

-Ừhm…thì….

-Theo tớ nghĩ, chúng ta phải tìm ra tất cả những cái có liên quan, trang bị đầy đủ, sau đó mới cứu cô ấy…-Yết ca bảo

-OK, Yết nói đúng….!!!Quyết định vậy đi!!-Còn cậu, Sư tử?

-…..

-Sư Tử!!!!!!!!!!!-Mã Mã hét

-À….ừk….tớ…tớ…sao cũng được…!!!- Sư ca vừa nói vừa thả hồn trên mây….

-Hừ, cậu vẫn còn mơ tưởng tới con nhỏ đó à?- Song ca tức giận

-Thôi đi, Song Tử- Ma kết nói, đưa tay can ngăn anh

Sư ca kể từ ngày đó lúc nào cũng buồn buồn, nói chuyện không bao giờ chú ý, tâm hồn treo ngược cành cây, có lẽ anh không thể nào quên được nụ cười của cô gái ấy….

Sư Tử bước đi….lững thững…Nhớ………và đau…..

Mọi người đều nhìn theo anh, lắc đầu….

*Bên Thiên Bình*

Mấy ngày nay, cô nghỉ học, không ngừng điều tra manh mối, tung tích của Giải Giải…..Cô băng qua hết những nơi mà Cự Giải thường đến…..

-Cự Giải, cậu ở đâu chứ?????????

Một điều gì đó chợt lóe lên trong đầu cô……

Nhà kho cũ???!?!?!?!?!?!

Bình nhi nghĩ vội rồi chạy tới nơi ấy….

Cô băng gió, băng nắng, mặc kệ những thứ xung quanh, trong đầu chỉ có một mục đích duy nhất…

“Kééét!!!!!!!!!!”

Tiếng cánh cửa nhà kho mở ra….

Một mùi tử thi bốc lên nồng nặc….khiến cô phải bịt mũi….nhưng vì bạn cô, cô vẫn nhào vào những cái xác chết khủng khiếp ấy, mong tìm ra một chút manh mối…..

-Đây rồi!-Bình nhi khẽ reo lên….

Dưới đống bầy nhầy chất chồng hôm ấy, có 1 mảnh giấy nhỏ, rất nhỏ màu đỏ, vì trùng màu với đám ruột, lục phủ ngũ tạng hôm ấy, nên cả bọn không thể tìm ra…Trời quá tối….

“Nếu muốn cứu cô ta, hãy tới địa điểm này, lúc 7h ở công viên XXXX ngày 10-8-2012”

-Chẳng phải là ngày hôm nay sao???

Thiên Bình chạy vội tới địa điểm, đánh rơi màu sắc đỏ thẫm lem luốc máu ấy xuống sàn……

*Tại công viên XXXX, lúc 7h”

Bình nhi xinh đẹp là trung tâm chú ý của hàng trăm người……Cô không quan tâm tới điều đó, không quan tâm tới cái mùi nồng nặc phát ra từ chiếc áo cua cô, cô đưa ánh mắt dáo dác kiếm tìm hung thủ…..

-Xin chào….

Một người đàn ông bặm trợn…khoác chiếc áo đen, bịt mặt, tiến tới ra dấu im lặng…..Bình nhi hiểu ý bèn đi theo người lạ mặt ấy…..

*Tại bãi tha ma đằng sau công viên*

Người đàn ông ấy quay mặt lại…..cởi lớp băng ra, lộ khuôn mặt gớm ghiếc bị bỏng nát….Lớp thịt đỏ hỏn ẩn dưới những vết trầy xước……Bình nhi suýt kêu lên, cô đưa tay bịt miệng…

-Bạn tôi đâu??-Thiên Bình lên tiếng trước

“Huýt”-hắn đưa tay huýt sáo, một đám côn đồ bước lên khoảng trăm thằng, dẫn một cô gái có mái tóc tím than bịt chặt miệng, đang kêu hư hử….

“Roẹt!”-miếng băng dính được kéo ra

-Thiên Bình chạy đi!!!!-Giải Giải thều thào nói

-Những chuyện từ trc tới giờ, ta đã mở camera cho con bé đó xem rồi, cô cũng là một đứa con gái dũng cảm!!!- tên cầm đầu cười đểu

-Họ có làm gì cậu không?-Thiên Bình gằn giọng

-Đừng lo, chúng tôi chăm sóc cô ấy đàng hoàng!!!-hắn nhìn Thiên Bình một lượt

-Anh muốn gì, thả cô ấy ra!!!

-Được, tụi bây thả ra!!!- hắn bảo

Cô gái ấy ngã vào vòng tay của Bình nhi, ngất xuống

-Không thể có chuyện dễ dàng như thế, anh muốn gì?-Thiên Bình hất mặt

-Muốn em làm vợ anh!!!!-hắn cười cười

-Không bao giờ!!!!- Bình nhi lạnh lùng

-Thẳng thắn lắm!!! Một là tù nhân, hai là tình nhân, em muốn cái nào?

Thiên Bình nhìn Cự Giải yếu ớt, trong lòng đau như dao cắt, do dự một hồi, cô nói

-Tù nhân….-cô đáp-…”Mình không thể phản bội anh ấy!!!”-Bình nhi nghĩ

-Vậy…..tù nhân sẽ phải chịu những cực hình tra tấn đó…..em như thế này…-Hắn liếm môi nhìn Thiên Bình một lượt, rồi chẹp lưỡi…..-….chậc, thật uổng quá!!!

-Im đi!-Thiên Bình lạnh lùng

Cô nhấc điện thoại, bấm số….

Những tên áo đen vừa định xông lên, thì kẻ cầm đầu đưa tay chặn lại, lắc lắc đầu….

-Đại ca…-bọn họ không hiểu

-Alô, đến công viên XXXX, Cự Giải đang ở đây!!!!

“Cạch”

-Được rồi…, chúng ta đi thôi- hắn nắm lấy tay Thiên Bình

Bình nhi hất mạnh tay ra….tiến tới Cự Giải…Cô nàng lắc lắc đầu, nước mắt tuôn rơi trên gò má hồng hào

-Đừng…đừng mà…Bình nhi….

-Cậu hãy cố mà sống tốt, đừng lo cho tớ, bảo mọi người đừng lo, nha, được không Cự Giải?-Bình nhi thút thít trong tiếng nghẹn

-KHông, đừng mà, Thiên Bình, đừng mà….-Cự Giải liên tục lắc đầu đến chóng mặt….

-Tạm biệt…-Thiên Bình đứng dậy, quay lại nhìn Cự Giải lần cuối, nước mắt tuôn ướt đẫm trên gò má, trên cổ áo, rơi liên tục…Rồi cô quay đi, theo đám người kia mất hút….

-Bình nhi, Bình nhi-Giải Giải thều thào rồi cô ngất đi lúc nào không biết….

TRời sương đêm lạnh giá, tuyết rơi rơi vương trên mặt Cự Giải…Ông trời cũng đang khóc…Nước mắt trên má Giải nhi tuôn đầm đìa…..

[Chap 16]

“Giải Giải à, Giải Giải, cậu tỉnh lại đi!!!”

“Giải Giải!!!”

Cô gái có mái tóc màu tím than nằm trên giường bệnh đã từ từ mở mắt……Ánh sáng ùa vào mắt cô khiến Giải Giải lờ mờ nhận ra khuôn mặt xinh đẹp lo lắng của những người bạn!!

-Cừu….Xử nhi!!!-Giải Giải thều thào gọi….

-Hay quá! Cuối cùng cô đã tỉnh lại!!- Ma kết lên tiếng

Yết chăm chăm nhìn Cự Giải, thở phào vì cuối cùng cô đã bình an quay trở về, nhưng thâm tâm anh vẫn còn một nỗi lo lắng đang dần dần kết tủa……

-Các cậu, tớ không sao!!!-Cự Giải mỉm cười khi các sao nữ thay nhau ôm chầm lấy cô….

Ánh mắt Giải nhi dừng lại ở chỗ Thiên Yết, qua camera của tên bắt cóc, cô đã nhận ra anh quan tâm tới cô nhiều đến thế nào…Điều đó làm trong lòng Giải nhi có môt viên kẹo ấm áp, ngọt ngào lan tỏa….

Tên bắt cóc?!!!!!!!!!?!???

Phải rồi, tên bắt cóc…..

-Các cậu….Thiên Bình…Thiên Bình đâu???

-Ơ…..-lời nói của Cự Giải khiến cả bọn im phăng phắc

-Các cậ….các cậu làm sao vậy???

Bình nhi???!!!??Bình nhi???!!?!?

Cự Giải đang cố gắng nhớ lại, hình như có một chuyện gì đó mà cô đã suýt quên….

Rồi……kí ức cũng từ từ hiện ra….

Khuôn mặt đẫm nước mắt của Thiên Bình, tấm áp phích, những cảnh camera tua lại trong đầu…..Nụ cười, ánh mắt lạnh lùng ấy…..

Tên bắt cóc?????!!!!!!!!!!!!

-Mau….mau đi cứu Thiên Bình…cứu lấy cô ấy???!!!

Lời nói của Cự Giải khiến cả bọn quay sang nhìn cô…

-Có chuyện gì xảy ra với cô ấy à???Mau nói đi Giải nhi??—Xử nữ lo lắng

-Cậu…mệt rồi, Cự Giải à…-nghĩ Giải Giải mới hồi phục, NGư nhi lên tiếng

-Không, các cậu phải mau cứu cô ấy….!!!

Sư Tử nghe nãy giờ, lòng đã cuồn cuộn sóng, anh lao tới, lắc mạnh người cô….

“Rốt cuộc Thiên Bình đã bị gì?”

Các sao nam thay nhau ngăn cản…..Câu ấy giờ như 1 con sư tử nổi điên bị tiêm thuốc kích thích….

-Bình tĩnh đi, Sư Tử!!!-Song ca gạt tay Sư TỬ ra khỏi người Cự Giải

-Cậu quên cô ta đã đối xử như thế nào với chúng ta rồi à!!!-Nhân Mã hét lên

-Không, không phải như thế!!! Các cậu nhầm rồi!!!Thiên Bình đã cứu tớ, cô ấy đã đi với tên bắt cóc để chuộc lại tớ!!!!- Cự Giải bật khóc….

-Cái…cái gì???-Cả bọn hét lên kinh ngạc, chỉ trừ Thiên Yết

-Hắn đòi cưới cô ấy làm vợ, nhưng cô ấy không chịu….hix hixx…làm sao bây giờ?-Giải nhi nghẹn ngào

-Hừ, dĩ nhiên, còn một người ở đây đợi cô ấy mà…-Song Tử cười cười nhìn Thiên Yết

-Các cậu hiểu lầm 2 người họ rồi!!! Còn cậu nữa, Song Tử, cậu không cần phải đóng kịch nữa…..!!!!- Cự Giải hét lên

-Đóng kịch….tức là sao??-Sư Tử đưa ánh mắt ngờ vực nhìn Song Tử

-Ừhhm…tớ…không hiểu…-Song ca e ngại

-Xử nhi, Cừu, Bảo Bình, Song Ngư, các cậu nói ra hết đi…..Đừng giấu giếm nữa….Bình nhi đang gặp nguy hiểm đấy!!!-Giải Giải gào lên

-Rốt cuộc là có chuyện gì?- Sư ca điên tiết

-Các cậu…sao lại…còn Giải Giải…?-Xử nhi hơi bất ngờ

Khuôn mặt của các sao nữ đã tái mét, mồ hôi thi nhau rơi xuống không ngừng, Song Tử cũng không ngoại lệ…..

-Thật ra thì…trước khi tấm áp phích đó được treo lên, tớ có nhận được một bức thư, nội dung bảo là phải tẩy chay một người trong số bọn tớ…nếu…nếu…không thì bọn họ sẽ giết chết Giải Giải….Tớ nghĩ nếu tẩy chay không thì…sau này còn giải thích…chứ nếu…nếu Cự Giải chết đi…thì…Bức thư còn đe dọa không được nói với ai…..Trùng hợp thay, ngày hôm sau…tấm áp phích đó…….- Xử nhi ngập ngừng

-Cậu…cậu…cậu cũng vậy sao???-Bảo Bảo lấm lét-….tớ cũng thế…..Nhưng mà, bức thư ấy còn bắt tớ không được cãi lời Xử nữ…tớ không…biết tại sao….

-Tớ…cũng giống Bảo Bảo…..nhưng họ dọa nếu làm không đúng sẽ giết hết chúng ta…..tớ sợ….các cậu…gặp nguy hiểm…..-Cừu đổ mồ hôi

-Tớ….thì bị bắt phải tát Bình nhi…..trong thư ghi rõ tên cậu ấy….nếu không thì….Xử nhi và Giải Giải sẽ bị giết…..-Song ngư khóc như mưa

-Các người….các người….bạn thân kiểu gì thế hả??? Các người nhẫn tâm nhìn cô ấy vào chỗ chết…các người ích kỉ bảo vệ mạng sống của các người trong khi cô ấy thì làm ngược lại…Sao không ai nói cho tôi biết chứ????????????????-Sư Tử đấm mạnh tay vào tường, mu bàn tay rướm máu…..

-Thật ra…tớ cũng như họ….Lúc đầu, tớ không tin nên đi kiếm chúng. Trên thư có ghi địa điểm hẹn.Ai dè, gặp Yết ở đó, cả hai người bọn tớ cùng xông lên, thế mà chẳng hiểu sao…..không quật ngã được một thằng…..Tấm hình đó….là tớ ghép….

-Cái….cái gì????????????-Các sao đồng loạt hét lên

-Cậu sao???-Sư ca mất bình tĩnh túm lấy cổ áo Song Tử dí sát vào tường….- …cậu đổ oan cho cô ấy à?

-Tớ…..tớ chỉ bị ép buộc thôi….

-Thôi đi, SƯ tử cậu ấy cũng vì chúng ta…..

-Cậu im đi, Kim Ngưu…Vì chúng ta sao???? Cậu vì tôi….mà nhìn cô ấy vào chỗ chết sao???-Sư ca cười khinh bỉ

Các sao còn lại nhìn Sư Tử đau lòng….

“Vậy tấm hình thứ hai cũng là cậu chụp à?”- Cừu sấn tới

-Không, không phải….

-Thế là ai chứ?

-Là THiên Bình chụp….-giọng nói trầm lạnh vang lên tựa như 1 mũi dao cắt nát lòng người….

-Thiên Bình ư???Tại sao cô ấy làm vậy????- Nhân Mã hỏi

-Cô ấy muốn mọi người ghét để tự tiện hành động, còn bảo tôi can ngăn mọi người…..

-Yết…vậy là cậu cũng……

-Phải!!!-giọng nói anh chắc nịch

Sư Tử khuỵu xuống, anh không tin vào tai mình nữa...Tại sao anh lại ngu ngốc đến thế???Tại sao lại không tin cô ấy???Tại sao chứ?????????

-Xử nữ, cô nói đi!!!-Sư tử gào lên…-…cô có phải là bạn thân của Bình nhi không vậy?

-Cậu đừng trách Xử nhi….cô ấy chỉ muốn bảo vệ mọi người….- Ma kết lên tiếng bênh vực…..

-Chẳng lẽ…cậu cũng……

-Phải, kể từ ngày tấm áp phích đó được treo lên, tớ đã thấy cách hành xử của Xử Nữ có điểm kì lạ….Bình thường, cô ấy rất điềm tĩnh suy xét vấn đề….Nhưng bây giờ lại…

-Thôi đi, và rồi cô ấy nói với cậu chứ gì? Rốt cuộc chỉ có mình tôi là không biết!!! Tại sao chứ????

-Các cậu thôi đi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- Giải Giải gào lên

-Các cậu không thấy mục đích của bọn chúng sao??? Tớ đã được xem hết rồi…qua camera của chúng….và bây giờ thì….Thiên Bình gặp nguy hiểm…trong khi mọi người cãi nhau thế này….bọn chúng gửi những lá thư đó làm gì??? Chỉ để chia rẽ nội bộ thôi….!!!!! Từ đầu đã nhắm vào Thiên Bình rồi!!!! Chúng ta không thể mắc bẫy nữa!!!

-Hix hix……..tội nghiệp Bình nhi, cậu ấy vì chúng ta mà…..- Song ngư thút thít…..

-Tớ….xin lỗi…là lỗi của tớ…..-Xử nữ cũng bắt đầu rơi lệ

-Tớ…tớ đã tát cậu ấy!!!!- Bảo Bảo rưng rưng

-Thôi đi, chúng ta không nên khóc nữa….hãy nhớ lại xem…Bình nhi vì chúng ta mà…..- Cự Giải nghẹn ngào, cố cầm nước mắt…-….chúng ta hãy nghĩ cách để cứu lấy cô ấy…..!!

-Cách sao????Chúng ta có cách gì chứ???Tôi không thể tin nổi, các người bán bạn bè mình như thế? Đây là cái được gọi là bạn thân sao??? Vì lợi ích của mình mà được gọi là bạn thân hay sao????-Sư Tử đã mất bình tĩnh

-Thôi đi, cậu làm sao hiểu rõ nổi khổ của bọn họ, cậu có biết bọn họ đau thế nào khi phải làm như vậy không???Cậu có biết những đứa đã chửi Thiên Bình giờ đã nhập viện hết rồi không???Họ không cho bất kì ai xúc phạm cô ấy….. Xử nhi thì đá một đứa vào nhà thương…Cừu thì đấm 1 đứa vào cấp cứu…Làm sao cậu hiểu được chứ????- Ma kết gào lên

-Thôi, đừng nói nữa….-Các sao nữ ôm nhau khóc thút thít, nước mắt ướt đẫm gò má….

-Bình nhi à….tớ xin lỗi!!!- 4 sao nữ nghẹn ngào….

Sư ca khuỵu xuống một lần nữa, miệng anh thầm gọi tên Thiên Bình…..

“Tại sao mình không tin cô ấy chứ? Tại sao mình ngu ngốc như thế chứ? Tại sao???????????Tình cảm mình dành cho cô ấy thì ra là ít đến thế sao???”

Sư ca dựa lưng vào cửa, khép hờ mắt…TRong khi đó,các sao nam kia thì lắc đầu, an ủi các sao nữ đang ôm nhau khóc thút thít……………..

“Bình nhi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

[Chap 17]

-Mày vẫn làm theo ý tao chứ?

Từ trong gian phòng, giọng nói trầm trầm của một người đàn ông vang lên….Ông nói với chàng trai trước mặt mình bằng cái ánh nhìn khinh bỉ……Một bộ đồ vest đen, cùng chiếc caravat thắt gọn gàng trên cổ, ông ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sofa đỏ, đưa tay chống cằm, khuôn mặt hất lên, tỏ vẻ ngạo mạn….

Anh chàng tóc đen cũng lạnh lùng đáp lại….bằng một cái nhìn sắc như dao lam….cái nhìn có thể khiến người khác bật máu….Anh không hề quan tâm tới người đối diện….đôi mắt hững hờ….

-Mày láo à? Ai đã ban cho mày cái mạng sống ngày hôm nay??? Ai đã cung cấp cho mày cái ăn cái mặc hả?

Lại một lần nữa thứ điệp khúc nhàm chán rin rít ấy lặp đi lặp lại…..Nếu thế thì anh không cần cái mạng này nữa…Tại sao anh phải làm những việc mà mình không muốn chứ?

-Ông thôi đi!!! Nếu muốn tôi sẽ trả lại nó cho ông bất cứ lúc nào…..

Nói rồi, anh quay đi, nhẹ nhàng như chưa bao giờ tới…..

-Cậu chủ….Thiên Yết….

Hai tên hầu cận, hay nói đúng hơn là 2 tên đặc cách theo dõi Yết lễ phép cúi chào cậu….khiến anh cảm thấy lạnh sống lưng…., một sự giả tạo đáng ghê tởm….

Anh còn lạ gì những lời cay độc buông ra từ miệng chúng chứ, mà cũng phải rắn độc thì phải nhả nọc thôi…. Anh bật cười, ánh nhìn sượt qua khiến chúng run lên, mồ hôi tuôn ra nhiều như tắm….Họ biết nếu làm phật lòng anh thì sẽ phải trả giá bằng nỗi đau kinh khủng……

………………………………………………………………………………………

-Ba à, đừng như thế nữa….-cô gái xinh xắn với mái tóc vàng óng bước xuống cầu thanh…

-Ừk, ừh, cứ như vậy…..

“Cạch”-ông cúp máy

-Con gái yêu, con nói gì thế???- Người đàn ông đứng tuổi với những nếp nhăn thời gian in hằn trên khuôn mặt trìu mến

-Ba…con nói ba đừng như thế nữa…công việc đó nguy hiểm lắm…..

-Ừh, ừh, ba biết mà, con gái yêu….

-Ba à, báo chí mới đăng tin, tên gây sự hôm bữa ở trường con, vừa mới bị thiêu trong căn nhà hoang cuối xóm…Chuyện này có phải là ý của ba không???-Xử nhi dò xét

-À…đó là….

-Ba nói thật đi, con đã biết hết rồi….

-Ừh, ai bảo chúng dám động đến Xử nhi yêu dấu của ba…..- ông vừa nói, vừa nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ân cần lên má Xử nữ….

-Ba à……- Xử nhi kéo dài giọng, cô quá chán ngán cái cảnh khuyên can mà ba cô chỉ làm theo ý mình

-Thôi, ba có công việc, con ở nhà ngoan nhé!!!!

-Ba!!!!!!!!!!!!

Nói rồi, người đàn ông ấy khoác vội chiếc áo sơ mi che đi những vết xăm trổ trên người, đầu đội chiếc nón đen đặc trưng….phóng xe đi mất…….

………………………………………………………………………………………..

-Alô, cái gì? Hắn chưa chết??? Được rồi, tôi tới ngay….

“Cạch”-tiếng cửa mở toang ra

-Mummy!!!!-giọng nói nũng nịu của Bình dương vang lên, cô sà vào lòng người phụ nữ ấy

-Dương nhi, ngoan, ngoan, có chuyện gì thế?

-Mummy à, con có thể mượn mummy một số tiền không???

-Làm gì??

-Con muốn tổ chức sinh nhật cho bạn….

-Ừhm…con muốn lấy bao nhiêu? 10 tỉ hay 20 tỉ? Nhiêu đó đủ không? =))

-Chắc là đủ….Con yêu mummy nhất!!!

-Ừh, mummy cũng vậy, giờ mummy có việc phải ra ngoài, con ở nhà ngoan nhé!!!

-Vâng- Cừu đáp, gật đầu cái rụp, vẻ mặt hớn hở trông vô cùng đáng yêu

Cô không nhận ra ánh mắt của mẹ cô hôm nay có chút khác biệt…….

…………………………………………………………………………………

“Bốp!!!!!”- 1 cái tát chát chúa vang lên, in hằn trên khuôn mặt điển trai….

Anh chàng ngước mặt lên nhìn người đối diện…..

-Mày làm kiểu gì thế? Mày định phản bội tao à? Hắn suýt đột nhập vào công ty của chúng ta mà mày còn dửng dưng vậy à?Thằng khốn kiếp!!!!!!!!!

-Có tật giật mình à?-anh chàng khinh khỉnh bảo, không hề run sợ trước oai phong của người đàn ông kia, cũng như không hề muốn giữ cho ông chút thể diện nào giữa đám đông….

-Mày…..-ông chực giơ tay lên….

“Reng!!!!!!!!!!!!!Reng!!!!!!!!!!”

Tiếng chuông điện thoại reo lên giải thoát Kim Ngưu khỏi một cái tát…

-Alô!!!!!!!!!!!!!!!!!!-giọng ông gắt gỏng

-………….

-Cái gì????????Tại sao lại có chuyện này?Được, được tôi tới ngay…

Nói rồi, ông cúp máy, phóng lên chiếc Audi gần đó, không quên buông lại một câu:

-Lần sau còn như thế nữa tao sẽ không tha cho mày đâu…..

“Brừm…brừm….”

Chiếc xe phóng đi…..tấm kiếng phía trước xe phản chiếu lại khuôn mặt của một người đàn ông cùng dòng nước mắt lăn dài….

-Ngưu-chan cho ba xin lỗi…..

……………………………………………………………………………………..

-Anh coi bệnh viện, tôi có việc đi gấp…- người phụ nữ tuy tuổi cao nhưng nét sang trọng và quý phái vẫn ẩn hiện trên khuôn mặt bà…..

-Mẹ…

-Giải Giải, mẹ có việc đi gấp, con giúp mẹ trông bệnh viện nhé!!!

-Nhưng mà mẹ….

-Được rồi, con yêu…lát nữa về hãy nói….

Và bà cũng mất hút sau những lùm cây…..

”Mẹ dạo này có cái gì lạ lắm!!!!”- CỰ Giải nghĩ

[Chap 18]

*Tại điểm hẹn*

11 con người đã có mặt tại một quán café trong góc khuất gần đó……Dù đã đứng tuổi nhưng nét phong lưu, sang trọng, quý phái, yêu kiều vẫn còn ẩn hiện trong từng cử chỉ, dáng dấp, và cách nói chuyện của họ….

-Lâu quá, chúng ta không gặp nhau nhỉ?????- Cha Xử nhi cười cười

-Hừ, quan hệ giờ của chúng ta chỉ là hợp tác…- Cha Yết và Ma kết lạnh lùng bảo

-Nóng thế, hai ông bạn- ba Thiên Bình hớp một ngụm cà phê

-Vào vấn đề chính đi!!!-mẹ Giải Giải lên tiếng

-Hắn đã thoát ngục…-cha Mã Mã bảo

-Hm, tôi đã bảo cho hắn 1 phát mà…-Cha Xử nhi nhếch môi-…giờ ra nông nỗi này….

-LỢi dụng hôm bữa chúng dám đến trường của bọn trẻ, tôi đã định thiêu chúng ở nhà hoang nhưng………-cha Thiên Bình liếc qua cha Xử nhi….dừng câu chuyện đang còn lấp lửng…….

-Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây???Xem chừng hắn đang nhắm vào những đứa con của ta- mẹ Song Tử tay cầm cuốn tạp chí, ung dung hỏi chuyện

-Tìm….thủ tiêu…- Cha Yết bảo

-Hừ, đừng để chuyện này đồn ra ngoài kẻo chúng ta sẽ phải đối mặt với giới truyền thông mệt nghỉ đấy!!!- mẹ Song Ngư lên tiếng

-Một người là CIA, người là FBI, người là Mafia, nhưng trên hết là anh đó, tổng thống NHật đáng kính ạ!!!- Ba Kim Ngưu nháy mắt

-Anh cũng không vừa gì đây, chủ tịch họ Kim- ba Sư TỬ cười nửa miệng

-Thôi…thôi….đừng làm trò con nít nữa, mau nghĩ ra cách tiêu diệt chúng đi….

-Chuyện đó….không thể nào!!!-Mẹ Cự Giải bảo

11 người còn lại khẽ thở dài….

-Thứ thuốc đó….thực sự có tác dụng sao???- mẹ Ngư nhi đăm chiêu

-Phải, mọi người cũng đã thấy còn gì!!!!Mẹ Bảo Bảo cũng đã chết vì chuyện đó!!!- cha Song Tử nói

-Thứ thuốc của mẹ Bảo Bình thật kinh khủng…..

-Hơn nữa nó lại được kết hợp với thuốc của cô mà!!!- Cha Xử nhi thở phào ra làn khói thuốc, nhìn mẹ Cự Giải

-Hèn gì lúc nhìn ra hắn, tôi không tin vào mắt mình, quá trẻ!!!!!!!!

-Và còn trường sinh bất tử nữa……..

-Hmm………………..

12 người suy nghĩ, trầm tư, mỗi người một ý……..hồi tưởng về chuyện quá khứ những năm về trước……

………………………………………………………………………………………..


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog